- “Anh Nam, anh Nam ơi…”
Tiếng đập cửa phòng thùm thụp làm tôi giật mình tỉnh giấc. Toàn thân tôi đau ê ẩm, đầu óc quay mòng mòng. Trận say đêm qua đã làm tôi gần như kiệt sức. Đưa mắt nhìn đồng hồ: 10h sáng. Tôi đã ngủ một giấc dài. Đôi mắt tôi vẫn cay xè khi phải cố mở ra vì tiếng người gọi ngoài cửa. Tôi nhắm mắt lại và nằm thêm giây lát. Tôi không vội vì tôi biết rằng, người ngoài cửa là Bảo Ngọc.
Từ ngày tôi lên thành phố này sống, ngoài những thằng bạn thân thi thoảng đến đây chè chén tới say mèm, hầu như căn phòng này không còn ai khác ghé thăm ngoài Bảo Ngọc. Đó là chuyện tôi chẳng lấy gì làm lạ. Phải rất khó nhọc tôi mới nhấc được người ra khỏi giường. Vừa khẽ mở cánh cửa ra, tiếng Bảo Ngọc đã lanh lảnh vang lên: - “Tèn…tén… ten, cháo gà đây, em mang cháo đến cho anh. Anh Dũng bảo đêm qua anh lại uống say thế nên…”
Bảo Ngọc còn chưa nói hết câu tôi đã chặn họng: - “Em đến đây làm gì?”
- “Thì mang cháo cho anh”.
Bao năm qua Bảo Ngọc vẫn thế, dù tôi có bực dọc đến thế nào, có tiếp cô ấy bằng thái độ ra sao thì cô ấy vẫn luôn tươi cười và trả lời theo cách mà cô ấy thấy thích. - “Nhưng anh mệt không muốn ăn. Giờ anh chỉ muốn được ngủ. Em về đi”.
Home
›
em dám ngủ với tôi chứ
›
MC Phan Hồng
›
Ngôn Tình
›
Truyện 21
›
truyện không dành cho trẻ em
›
truyện mp3
›
Truyện Sắc
›
truyện teen cực hay
0 Bình luận: