Long – một đứa con hoang bị bỏ rơi ở gia đình họ Trần- một gia tộc lớn nhất nhì sài thành lúc bấy giờ. Hành trình trả thù gia đình nhà họ Trần và cứu mẹ mình và những bí ẩn dần được hé mở về một thế giới mới,có bối cảnh rộng lớn, có đầy đủ yếu tố tình cảm lâm ly bi đát chứ không chỉ đơn thuần chỉ là sắc.
“Long………là con hả……..con đó hả Long” Xuân run run lên tiếng khi đến gần cậu thanh niên ấy.
Nhóm thanh niên đang cười đùa với nhau bỗng im lặng nhìn vào cô, cậu thanh niên có bóng lưng ấy run lên quay ngược lại nhìn Xuân trong hốt hoảng.
Nhìn vào gương mặt yêu thương sau bao năm xa cách, Xuân nhào tới ôm chầm lấy cậu thanh niên.
“Long……..con ác lắm………con bỏ mẹ đi như thế……………..con không thương mẹ sao?” Xuân ôm chặc lấy con trai khóc to lên.
Long không nói gì, hắn cũng giang tay ôm chầm lấy mẹ mình, hắn cũng nhớ mẹ lắm, từ nhỏ mẹ là người thân duy nhất của hắn, nếu không phải không chịu đựng nổi thì hắn cũng không bao giờ xa mẹ mình.
“Long……….về với mẹ đi………mẹ xin con đấy…………con về với mẹ nhé” Xuân ghì chặt lấy Long như sợ mất đi hắn một lần nữa.
“Mẹ……..mẹ đừng bắt con về mà………con ở ngoài này thoải mái lắm…………” Long nhìn mẹ yêu thương nói, hai mắt gã đã sớm lệ nhòa làm bọn bạn bên cạnh trợn mắt.
“Long……..mẹ biết con chịu nhiều uất ức……..nhưng mà không có con mẹ sống không nổi ……. về đi con…..mẹ xin dượng con……cho con đi học lại……..nhé……thương mẹ đi Long” Xuân rơi nước mắt nhìn vào mắt Long cầu xin.
0 Bình luận: