Giới Thiệu: Tác phẩm lấy bối cảnh là thời đại thần thoại Trung Hoa cổ. Ngược dòng thời gian trường hà, vượt qua không gian bao la, nơi vạn tộc và thần linh cùng tồn tại. Ở thời đại đó, có tình yêu, có nhiệt huyết, có ân oán, và dĩ nhiên cũng có thù hận. Khởi đầu truyện lược bỏ một đoạn chân tướng tuy ngọt ngào nhưng cũng không kém phần đau khổ.
Linh Chu là một trong những bộ truyện tiên hiệp đời đầu, cùng thời với Tru Tiên, Tiên Nghịch, Cầu Ma, Tinh Thần Biến, Phàm Nhân Tu Tiên, v.v. Tác giả của bộ Linh Chu là Cửu Đương Gia, sau này đổi tên thành Phi Thiên Ngư, lão cũng là tác giả của bộ Vạn Cổ Thần Đế luôn nằm trong top những bộ truyện huyền huyễn hot nhất 1 – 2 năm tại Việt Nam trở lại đây.
Đạo gia tu luyện kiếp này, Phật gia tu luyện kiếp sau!
Đạo tại bến bờ, Phật tại cõi Niết bàn, con người tại trung gian!
Mà Linh chu không tại bến bờ, không tại Niết bàn và cũng không tại trung gian…
Vậy Linh chu ở đâu và vì đâu mà xuất hiện?
Cảm nhận: Nếu bạn yêu thích một tác phẩm có bối cảnh viễn cổ xưa hùng vĩ, oai vệ; nếu bạn thích một câu chuyện tu tiên nhưng vẫn đậm sâu mảng ái tình thì đây chắc chắn là một tác phẩm dành riêng cho bạn. Đừng bỏ lỡ câu chuyện tình nhức nhối giữa Phượng Phi Vân và Thủy Nguyệt Đình trong tác phẩm Linh Chu này nhé!
Nội Dung: So với những tác phẩm đình đám cùng thời của Nhĩ Căn hay Vong Ngữ thì bộ Linh Chu của lão Ngư rõ ràng không nổi tiếng bằng, thế nhưng truyện vẫn có được chỗ đứng riêng trong lòng các đọc giả và khiến mình rất ấn tượng, vì thế cho dù bộ truyện này sớm đã kết thúc từ 6 – 7 năm trước thì mình vẫn muốn làm một bài review về nó để gửi đến mọi người.
Main tên Phong Phi Vân, tộc trưởng trẻ tuổi nhất của tộc Phượng Hoàng, là một thiên tài ngàn vạn năm khó gặp, thế nhưng cũng là một nam tử si tình đến khờ khạo, cuối cùng bị nữ nhân mà hắn yêu thương nhất là Thủy Nguyệt Đình ám sát, nhiều năm sau lại chuyển thế trùng sinh, sống lại một kiếp khác.
Văn phong nhẹ nhàng, hài hước. Đặc biệt, đây là thế giới của các nữ cường! Hậu cung cháy to, nhiều “liễu yếu đào tơ” mỹ nhân nhi đều không phải loại ôn nhu đằm thắm… Lời nói dấu liêm đao, âm mưu quỷ kế lừa gạt, sẵn sàng thanh lọc đối thủ khi có cơ hội – một trong những bản sắc nữ nhi thường thấy ở truyện Cửu Đương Gia.
Những trận chiến với chiêu thức hoa mỹ, tuyến nhân vật đa dạng bước ra từ thần thoại Trung Hoa cổ, Linh Chu dẫn người đọc bắt đầu từ “tò mò”, “hài hước” đến hết “tàn khốc”, “bi thảm”:
Cường giả tuổi xế chiều, giai nhân biến thành xương khô, những lỗi lầm không thể sửa chữa,… tất cả quyện lại thành một bữa ăn tinh thần về một nhân sinh đặc sắc.
Càng về cuối, các nút thắt càng được mở ra, và đọng lại chính là một cái kết “không tưởng”.
Anh hùng xuất gia, hồng nhan vẫn lạc, Độ Thế Phật cô độc tồn tại. Hắn tụng sinh kinh, đợi thê tử trở về! “Bỉ ngạn nở hoa, thê tử trở về…” Lâm li mà bi đát, nhân sinh viên mãn mà tiếc nuối – đó chính là Linh Chu.
“ Bờ bên kia vô sinh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu.
Là thế giới cực lạc quên hết tất cả, vân chi tiên giới.
Có một loại hoa.
Vượt ngoài tam giới, không trong ngũ hành.
Sinh ở bờ bên kia bể khổ.
Rực rỡ sắc đỏ.
Đó là hoa bỉ ngạn.
Hoa bỉ ngạn nở, người xưa quay về.
Bờ bên này có một đạo sĩ, bờ bên kia có một vị phật.
Đạo độ thế nhân, phật độ tình nhân.
Nhiều năm sau trên bờ sinh ra chồi non, mọc hoa bỉ ngạn.
Năm này sang năm khác, rễ mọc lá rụng.
Phật nói “Ngày nào hoa chưa nở, suốt đời không thành tiên, ngày nào hoa chưa nở, suốt đời tụng sinh kinh. Ngày nào hoa chưa nở, suốt đời chờ đợi bên bờ kia.”
Nhiều thật nhiều năm sau.
Ngày nào đó, hoa nở. “
0 Bình luận: